2 thúng thóc/tuần: 49 tuổi nhưng nom anh già dặn, nước da ngăm đen, bàn tay sần sùi, thô ráp. Anh là Vũ Đình Dương, một trong những thành viên của đội kéo lưới chuyên nghiệp làng Ngọc Lâm mà tôi nhiều lần hẹn mới gặp được. Rót chén trà mời khách, anh Dương bảo: “Nghề chúng tôi gần như ngày nào cũng đi, kể cả ngày nghỉ, lễ, Tết nên ít khi ở nhà. Vất vả lắm nhưng được cái có thu nhập đều đều để nuôi gia đình và có tiền cho các cháu ăn học anh ạ”.
Xem thêm: bảo hành tủ lạnh hitachi tại hà nội , sửa chữa tủ lạnh hitachi , trung tâm bảo hành tủ lạnh hitachi
Khi dù đã căng gió và nhấc bổng chúng tôi lên không trung
Đội kéo lưới làng Ngọc Lâm thường xuyên có 6 - 8 thành viên, độ tuổi bình quân từ 45 - 60. Họ đều là những người gắn bó với sông nước từ nhỏ và lấy nghề chài lưới làm kế sinh nhai. 15 - 16 tuổi, họ men theo những kênh trục nội đồng để xúc tép, rải lưới đánh cá, vừa cải thiện bữa ăn gia đình, vừa mang bán kiếm tiền phụ giúp bố mẹ. Nhưng ngày đó họ làm riêng lẻ. Năm 1992, họ bắt đầu tập hợp nhau lại thành 1 đội đi kéo lưới màn ở trên sông. Họ mua lưới dài 30 m, rộng 4 m, một đôi quang gánh, mấy chiếc rổ tre với đủ kích cỡ lớn, nhỏ khác nhau để đãi và phân loại cá tôm. Một tháng có 15 ngày con nước cạn. Vào những ngày này, cả đội rong ruổi khắp các con sông nội đồng trong huyện như sông Nhuệ, sông Mè, sông Cờ, sông Cửu Yên… hành nghề. Các thành viên đi xe đạp, thuê nhà nghỉ trọ hoặc ở nhờ nhà người quen tại những nơi họ đến. Cả đội bắt đầu công việc lúc 21 giờ hằng ngày và kết thúc vào khoảng 4 - 5 giờ sáng hôm sau để kịp mang cá tôm ra chợ bán. “Thành quả sau mỗi đêm kéo lưới thường được 60 - 70 kg cá lẹp, tôm, tép. Cũng có hôm chỉ được 10 - 20 kg. Sau 1 tuần đi kéo lưới, trừ chi phí ăn uống, nghỉ trọ, mỗi thành viên trong đội cũng mua được bình quân 2 thúng thóc”, anh Dương chia sẻ.
Nhưng rồi nước sông ngày càng ô nhiễm, cá tôm ít dần, thu nhập thất thường. Đội kéo lưới màn làng Ngọc Lâm tan rã, mỗi thành viên một hướng. Người quay về làm ruộng, chăn nuôi, trồng cây ăn quả, có người đi phụ xây… Khoảng năm 2000, thấy phong trào nuôi thủy sản ở địa phương phát triển, ông Huy - một người trong làng nảy ra ý tưởng mua lưới vét, đồng thời tập hợp những người có kinh nghiệm trong làng thành lập đội chuyên kéo lưới thuê cho bà con. Cái duyên với nghề lại tới, anh Dương và các thành viên đội lưới màn ngày nào lập tức đăng ký tham gia. Được một thời gian, ông Huy nghỉ làm và bàn giao lại cho anh Vũ Đình Khắc (một người anh em họ với anh Dương) làm đội trưởng. Đội trang bị lưới vét dài 80 m, rộng 7 m và một số đồ nghề liên quan như vợt, bạt dứa. Những năm đầu, đội hầu như chỉ kéo lưới thuê cho bà con nhân dân địa phương và các xã lân cận. Sau nhu cầu ngày càng nhiều nên họ đi tới cả các huyện Thanh Miện, Ninh Giang, Gia Lộc, đôi khi sang tận tỉnh Thái Bình để làm nghề.
Ngày trước thời điểm cuối năm các hộ mới thu hoạch cá, còn bây giờ cá nuôi gối vụ quanh năm nên nghề này cũng không có thời gian cố định. Anh Khắc bảo cứ có người gọi là cả đội lên đường, không kể mùa đông hay mùa hè, ban ngày hay ban đêm. Việc mùng 2, mùng 3 Tết phải đi kéo lưới là chuyện bình thường. Tùy thuộc vào diện tích ao mà đội gọi người đi cho phù hợp. Nếu ao nhỏ chỉ cần 4 - 5 người, ao to phải huy động tất cả các thành viên, thậm chí phải mượn thêm người.
Công việc kéo lưới thuê tưởng chừng đơn giản nhưng thực ra rất vất vả, nhất là vào mùa đông. Lắm lúc đêm hôm, mưa rét, nhiệt độ giảm sâu nhưng các thành viên trong đội vẫn phải xuống nước. Để chống chọi với giá lạnh, họ bảo nhau mặc thêm áo mưa và “ủng nhái” kéo cao tới ngực, ngậm chút gừng tươi trước khi xuống nước để giữ ấm cho cơ thể. Vậy mà khi kéo lưới gặp ao sâu vẫn bị ướt hết, rét run, thâm tím cả người.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét