Thứ Tư, 31 tháng 5, 2017

Gian lận thương mại ở các chợ truyền thống chưa được kiểm soát

Gian lận thương mại ở các chợ truyền thống chưa được kiểm soát nên không ít người tiêu dùng đã mua phải hàng kém chất lượng.
Chợ truyền thống là kênh mua sắm chủ yếu của người dân, nhất là ở các vùng nông thôn. Tuy nhiên, do các đơn vị liên quan chưa thường xuyên kiểm soát vi phạm gian lận thương mại (GLTM) ở các chợ này nên không ít người tiêu dùng đã mua phải hàng kém chất lượng.

Xem thêm: trung tâm bảo hành hitachisua chua tu lanh hitachi ,  trung tam bao hanh tu lanh hitachi ha noi

Hiệp hội Vận tải ô tô Hải Dương tổ chức Đại hội lần thứ II, nhiệm kỳ 2017 – 2022


Nhiều hàng giả, hàng nhái: Hiện nay, người tiêu dùng dễ dàng mua được một chiếc quần bò dán mác thương hiệu Levis chỉ với giá hơn 200.000 đồng tại chợ Thanh Bình (TP Hải Dương), chỉ bằng 1/10 so với giá bán chính hãng. Nhiều loại quần áo ở chợ này nhái nhãn mác các thương hiệu nổi tiếng khác nhưng rất ít khi bị lực lượng chức năng kiểm tra, xử lý. Chị  Phạm Thị T., chủ cửa hàng chuyên kinh doanh quần áo tại chợ Thanh Bình bật mí: “Ở đây chủ yếu là hàng nhái chứ hàng thật lấy đâu ra giá rẻ như vậy. Chúng tôi lấy hàng tại chợ Ninh Hiệp (Hà Nội). Nhà nào bán buôn phải sang tận Quảng Châu (Trung Quốc) để "đánh" hàng”. Khi được hỏi bán hàng nhái có sợ bị cơ quan chức năng tịch thu không, chị T. cho biết: “Cả năm lực lượng quản lý thị trường (QLTT) kiểm tra 1-2 lần. Họ thường bắt những người buôn bán lớn, còn những hộ kinh doanh nhỏ lẻ ít khi bị kiểm tra”.

Ở các chợ truyền thống nông thôn, hàng hóa kém chất lượng được bày bán công khai, chủ yếu là hàng nhái, hàng không rõ nguồn gốc, xuất xứ. Nếu là hàng nhập khẩu thường không kèm nhãn phụ và không được bảo quản theo quy chuẩn. Bà Phạm Thị Liễu ở xã Long Xuyên (Bình Giang) kể: “Tháng trước tôi mua mấy hộp bánh ở chợ Phủ, xã Thái Học. Thấy bao bì toàn tiếng nước ngoài, tôi hỏi thì họ bảo bánh nhập khẩu của Hàn Quốc. Tôi nghĩ bánh nhập khẩu sẽ ngon và bảo đảm chất lượng nên mua luôn. Nào ngờ khi mở ra bánh có mùi khét, rất khó ăn”.
Do không được kiểm soát thường xuyên, người tiêu dùng mua hàng tại chợ lại dễ dãi nên hàng hóa kém chất lượng có cơ hội phát triển. Ban quản lý các chợ chủ yếu quản lý về thuế, phí, an ninh trật tự, còn việc kiểm soát GLTM thường do các cơ quan có thẩm quyền tại địa phương và lực lượng QLTT thực hiện.

Né trách nhiệm, ỷ lại: Hiện nay, hầu hết các địa phương đều thành lập Ban Chỉ đạo (BCĐ) chống buôn lậu, hàng giả và GLTM (BCĐ 389). BCĐ này có trách nhiệm kiểm soát GLTM ở địa phương mình. Theo ông Bùi Trọng Thược, Trưởng Phòng Kinh tế-Hạ tầng huyện Thanh Miện, BCĐ 389 cấp huyện đa phần là các thành viên kiêm nhiệm. Để tổ chức được một đợt kiểm tra phải huy động các thành viên từ nhiều cơ quan, ban, ngành khác nhau. Phòng Kinh tế-Hạ tầng huyện có trách nhiệm chính trong quản lý thương mại nhưng hiện không có cán bộ chuyên trách về lĩnh vực này. “Vì vậy rất khó để kiểm soát GLTM ở cả thị trường nông thôn chứ chưa nói đến chợ truyền thống”, ông Thược nói.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét